Series HSA 2025 #1: Mình đã bắt đầu ôn thi đại học thế nào?

 Lúc bước vào lớp 12, mình không nghĩ là mình sẽ ôn thi theo một hướng “lạ đời”.

Hành trình HSA 2023 #1: Mình đã bắt đầu ôn thi đại học thế nào?





Thật ra lúc đó, mình còn chưa biết tới cái tên HSA là gì. Trong đầu mình lúc ấy chỉ có một lối mòn duy nhất: học khối A, thi tốt nghiệp, cố gắng đủ điểm để vào được một trường đại học “ngon lành” nào đó – giống như bao đứa bạn cùng lớp.

Mình học ở một trường THPT công lập ở Hà Nội. Không phải trường chuyên, cũng không quá áp lực, nhưng lớp mình thì lúc nào cũng như có cái đồng hồ đếm ngược treo lơ lửng trên đầu. Thầy cô nhắc thi đại học mỗi ngày, bạn bè bàn nhau học thêm, luyện đề, rồi tranh nhau đăng ký trung tâm, khóa học online. Mọi thứ diễn ra rất nhanh. Còn mình thì... chậm hơn.


Mình thấy lạc lõng

Trong khi người ta đã học xong chương trình lớp 11 từ hè, mình vẫn đang vật lộn với mấy chương tích phân, đồ thị hàm số. Mình không yếu, nhưng cũng chẳng giỏi. Một kiểu học sinh "ở giữa" – không được khen, cũng chẳng bị trách, nên dễ bị quên lãng.

Mình không thấy mình có mục tiêu rõ ràng.
Khi ai đó hỏi “mày định thi trường gì?”, mình chỉ cười trừ: “Chắc Bách Khoa hoặc Kinh tế gì đó...”. Nhưng thật ra mình chưa từng tưởng tượng rõ mình sẽ học ngành gì, ra trường làm gì. Mình chỉ học vì ai cũng đang học. Vì mọi người đều đang chạy, nên mình cũng chạy.


Mình bắt đầu học kiểu “có cũng được, không cũng chẳng sao”

Khoảng tháng 9, lớp bắt đầu học chương trình lớp 12. Mình ép bản thân học thêm Toán và Lý, học cho có. Có hôm học xong, mình chẳng nhớ nổi mình vừa học gì. Cảm giác chán, bí, nhưng cũng chẳng biết xoay đường nào khác.

Cái khó nhất lúc đó là: không có cảm hứng.
Mình không ghét học, chỉ là mình không hiểu mình đang học để làm gì. Thi đại học – rồi sao nữa? Vào trường – rồi thì sao? Mọi người xung quanh có vẻ biết mình muốn gì. Còn mình thì chỉ thấy mù mịt.


Áp lực đến từ những điều rất nhỏ

Có hôm đang ngồi học, mình nghe một đứa bạn bảo: “Tao thi thử được 8,2 Toán rồi đấy!”
Mình nhìn lại bài thi gần nhất của mình – 5,6. Tự nhiên thấy hụt. Không phải vì ghen tị, mà vì cảm giác mình đang bị bỏ lại.

Tối về, mình lướt Facebook, thấy người ta khoe bảng điểm, khoe học bổng, khoe rank lớp. Mình chẳng có gì để khoe. Mình chỉ có một bộ vở lấm tấm chữ, vài cuốn sách cũ, và một cái đầu đầy mâu thuẫn.


Mình nghĩ đến chuyện dừng lại

Không phải bỏ học, mà là… nghỉ ngơi một chút.
Có tối mình không học gì, chỉ nằm nhìn trần nhà và tự hỏi: “Nếu thi không đỗ, thì mình còn lại gì?”. Không phải vì lười, mà là mệt. Mệt vì không biết mình đang cố gắng vì điều gì.

Nhưng rồi, mọi chuyện bắt đầu thay đổi – rất nhỏ thôi – từ một hôm, mình tình cờ nghe một đứa bạn nhắc tới cái tên “HSA”.
Lúc đó mình chưa hiểu nó là gì. Chỉ nhớ nó nói: “Thi HSA khác hẳn thi tốt nghiệp đấy. Có mấy bạn chọn thi kiểu đó thôi.”
Mình tò mò. Mình google. Và mình bắt đầu nghĩ… hay là mình thử tìm hiểu?

👉 Tiếp theo: Hành trình HSA 2025 #2: HSA là cái gì vậy trời? Và sao mình lại để ý tới nó?

Đây là phần đầu trong hành trình mình kể lại chuyện ôn thi, hy vọng bạn thấy đâu đó có điểm giống mình.
Nếu bạn tò mò về những gì mình đang viết – ghé qua trang chủ blog chơi một chút nhé.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến